Tây tạng nơi cần đến một lần trong đời

 

Tây Tạng – là một cái tên tràn đầy màu sắc huyền bí và là một điểm “ Cần đến một lần trong đời ”  với những người ưa thích xê dịch, đã từng rất mê mẩn khi được “ Mật mã Tây Tạng ”. “Đường mấy qua xứ tuyết”… Và khao khát đến cháy bỏng sẽ có một ngày đặt chân lên vùng đất huyền thoại này. Và rồi tôi đã thực hiện được ước mơ của minh.

Tàu Thanh – Tạng và cơn khó thở đầu tiên.         

Khi khởi đi Tây Tạng Từ Hà Nội, Chúng tôi đi lạng sơn , xuất cảnh, đi Nam Ninh, Bay Nam Ninh – Cam Túc, từ đó lên tàu đi lhasa. Ưu điểm của hành trình dài là để cơ thể dần làn quen với độ vao cũng như không khí cao nguyên – Nơi được ví như là  “ Cực thứ ba của trái đất ”. Nhược điểm là tốn khá nhiều thời gian di chuyển.
du lịch


Đường tàu thanh hải  - Tây Tạng được đánh giá là một trong mười đường tàu đẹp nhất thế giời. Có những điểm đi qua độ cao trên 5000m so với mặt nước biển. Với hành trình khoảng 3000km, 24 giờ chạy, sẽ là một trải nghiệm tuyệt vời với những người yêu thiên nhiên. Từ đây có thể thu vào ống kính những khuông hình lý tưởng của thảo nguyên Tây Tạng bao la với nững dòng sông uốn lượn giữ trùng trùng điệp điệp núi, những chú bà yak hiền lành gặm cỏ.. Ngược lại, sẽ không mấy dễ chịu với những người ưa thích động vật.

Mọi người thường nhận được thông tin về chứng say độ cao khi không khí loãng và áp suất thay đổi trước chuyến đi. Đêm trên tàu là thời gian gặp cơn khó thở đầu tiên. Dấu hiệu đầu tiên thấy là căng và tê các đầu ngón tay, ngón chân, kế đó alf giảm giác bị nghẹt ở cổ, ngực, đáy mắt bắt đầu căng, và cảm thấy bị hít những không có một chút không khí nào vào phổi. Điều cần nhất là không được hoảng hốt, càng giãy giụa sẽ khiến bạn càng thiếu oxy.. Nên cần phải bình tĩnh, nhắm mắt để lấy lại nhịp thờ, rồi mọi chuyện cũng sẽ qua.

Tham khảo: Những trải nghiệm du lịch biển tại Việt Nam đẹp như châu Úc.

Lhasa – Thành phố sáng.


Khi xuống tàu, chúng tôi ngỡ ngàng trước Lhasa – Một thành phố tràn ngập ánh sáng, Ban này mặt trời chói chang vào ban đêm thì rực rỡ đèn điện. Anhs đèn cao áp tỏa thằng vào từng khối kiến trúc cổ ban đêm. Ngoài ra  các khu di tích, phần lớn nhà tại thành phố là nhà 2  - 3 tấng. Được thiết kế giống nhau. Khắp nơi, từ cửa hàng, cửa hiệu, đến các siêu thị, rạp chiếu phim, vủa hè, hàng xén người ra đều nói tiếng Hán, Biểu hiện cũng chữ hán.
 

du lịch


Tối ấy chúng tôi đến thăm Đại chiêu tự ( jokhang )  - địa điểm được coi là một trái tim của phật giáo Tây Tạng và một lần nữa ngỡ ngàng trước những dòng người đi thành vòng tròn xung quanh. Đại chiêu tự là một ngôi chùa đẹp và đặc sắc về bố cục kiến trúc cũng như tính nguyên vẹn của các trang trí bên trong. Nhữn điều làm khách du lịch sững sờ lại là dòng người từ những người có đủ sức khỏe hành lễ tam bộ nhất bái, nhật bộ báim ngũ thể thập địa, đến những người đi bộ bình thường, người tàn tật khó nhọc lết nạng, có người ngồi cả xe lăn, và cả những du khách du lịch vô thần..

Họ vừa thành kính cúi đầu vòng quanh một vòng kora, Kora là hình thức đi thành vòng tròn thuận chiều kim đồng hồ quanh một vật thể tĩnh, vừa đi vừa hành lễ hoặc không  - là một nghi lễ để thể thiện lòng thành kính theo quan niệm của người Tây Tạng.

 

Phật ở Bố Đạt La Cung.


Điểm tham quan đầu tiên vào ngày hôm sau của chúng tôi là Bố Đạt La Cung (Potala). Sừng sững trên đỉnh mã bố nhật sơn – có thể nhìn thấy từ mọi điểm thuộc thành phố lhasa. Potala là một quần thể di tích quan trọng nhất ở Tây Tạng – trung tâm chính trị tôn giáo hợp nhất, là điêm tổ chức các hoạt động thờ cúng lớn nhất cũng là một địa điểm sinh hoạt thường nhật của các đời đạt lai lạt ma ( Lãnh tụ tối cáo của nhân dân Tây Tạng)

du lịch

Cũng điện gồm 13 tầng gồm 10.000 điện thờ và hơn 20.000 bức tượng bích họa trinh tường nhiều không đếm xuể. Có hơn 20 điểm tham quan được mở đánh số. Chỉ khoảng 10% tổng diện tích nơi này – đã đủ làmc ho du khách choáng ngợp trước sự kì vĩ của tòa thành với những linh tháp được làm từ 6 tấn vàng.

Để đảm bảo việc bảo tồn di tích, một ngày Potala hỉ bán 2.300 vé (mỗi vé cho khách du lịch là 200 tệ, trong khi người bản địa là 1 tệ). Trên vé dành cho người nước ngoài có in số hộ chiếu và thu lại trước cửa ra, giờ giam quan là từ 9h sáng đến 16h chiều…

Rời khỏi Potala , hướng dẫn viên người trạng đã đưa tôi đến một góc tưởng nhỏ, nói rằng đây là một nơi cầu nguyện rất cổ xửa cửa người Tạng, người ra cúng nước gạo, muối hay bất cứ thứ gì từ trái tim trong sáng và những lời nguyện cầu từ trái tim trong sáng sẽ luôn được lắng nghe.

Xem thêm: Những điều bạn sẽ ngạc nhiên khi sang Mỹ du lịch.

Tu viện tashilumpo.
 

Những tấm ảnh tràn ngập tăng ni áo đỏ với vẻ mặt rạng rỡ trên áp phích các tuor Tây Tạng mà bạn thường thấy chính là chụp tại Tashilumpo, một trong 4 tu viện lớn nhất Tây Tạng ( tu viện của Phái Ban Thiền). Chúng tôi đến đây vào tầm 10h sáng, và may mắn được chứng kiến một buổi biện kinh – một hình thức học tập chia nhóm dưới sân chúng. Toàn sân là một không khí ồn ã và sôi động, các Lạt Ma không phân biệt lứa tuổi tập trung cao độ vào công việc của mình, mặc kệ du khách hiếu kỳ qua lại chụp ảnh.

du lịch

 

Sát với ngày phật đản, chúng tôi đến thăm chùa Thập Vạn Phật Pháp ( hay còn được gọi với cái tên  là Bạch Tháp). Ở Tây Tạng, có một quy tắc là đi theo chiều hướng kim đồng hồ, lên xuống cầu thang cũng vậy.

Thăm Namtso – Hồ nước mặn lớn nhất thế giời ở độ cao 4.720m.

Đường lên hồ khung cảnh đẹp đến nao lòng với trời xanh, mây trắng và núi tuyết. Nằm trong khu vực công viên quốc gia, được bao phủ bời núi tuyết, được hình thành do sự đột ngột dâng cao của lục địa – Namtso là hồ nước mặn cao nhất thế giới, với phong cảnh tuyệt đẹp. Nhưng lạnh! Ngay khi tới nơi, Chúng tôi chạy đuổi theo hoàng hôn sắp buông, khoắc áo trek, ngồi trên xe.
 

du lịch

 

Ven đường là những vũng tuyết tan dở, sáng thức dậy, nhiệt độ rơi vào khoàng 3 độ C, và gió. Về đến trại, mặt trắng bệch, cơ thể không thể ấm lên nổi. Anh lớn tuổi trong đoàn vội vàng xé gói suổi mini dành cho dân trượt tuyết đưa cho tôi, người khác lạit háo găng tay dày phủ ấm tay.. Không một ai lấy làm phiền vì tôi kêu lạnh. Chính vì thế Namtso, nơi khí hậu khắc nhiệt đến không ăn nổi, không thở nổi, không ngủ nổi, không suy nghĩ nổi – Đong lại trong lòng tôi như một trong những nơi không những đẹp mà còn rất ấm áp về tình người..

du lịch

 

Tây tạng tất nhiên là rất đẹp. Nhưng có lẽ điều đáng quý nhất sau chuyến đi này tôi học được là sự trưởng thành hơn sau 12 ngày sống cùng 12 người bạn đồng hành mới chỉ quen nhau từ khi khởi hành. Là bài học về việc lùi bản ngã lại một chút trước cảnh vật quá hùng vĩ, kiến thức quá mênh mông. Hành trình khám phá trái tim con người vẫn luôn là hành trình thú vụ nhất, và Tây Tạng huyền bí đã cho chúng tôi cơ hội đó, để thấy rằng bản thân mỗi người đều có thể thực hiện được giấc mơ